Như một khoảng không vô định
Biết tìm gì đâu ở nơi đâu
Bởi bầu trời kia đầy gió tuyết
Vô hướng vô định lại vô tri
Gió đêm lồng lộng, se giá lạnh
Con người vô thức ôm lấy nhau
Còn ta vô giác ngồi say ngẫm
Ngẫm lại chuyện gì khiến ta say
Ngày dài văng vẳng như vạn đêm
Đốt cháy tất cả dưới nắng trời
Đốt đi cái lạnh mà đêm phủ
Để lại con người sự oán than
Đêm đông người lạnh còn có người
Ta dù có lạnh chẳng có ai
Bởi cái thiên thai đầy tội lỗi
Ra vào bộc chột lại xa nhau
Đêm nay không say vì nhớ hạ
Say trăng, say gió, say ánh đèn
Ta say trong tay đầy kỷ niệm
Say cái đời ta đầy gió sương
Người bảo ta sanh trong phúc vận
Ta nào thấy đâu? Vận hay xui
Phải qua một quảng đầy nốt trầm
Ta mới tạo ra được nhịp riêng
Người thấy trong ta là giả tạo
Ta thấy trong mình quỷ cô đơn
Ta thấy con tim mình lạnh giá
Bởi nghĩa với tình xa quá xa
Dù ngày có cười như người thấy
Thì xin đừng vội bởi ta vui
Ta vui hay buồn là giả dối
Đêm xuống trăng lên ta lại về
Dio Tank LK / 24-12-2015
0 nhận xét:
Đăng nhận xét